mới nhất Dân sinh Đô thị Di sản Thị dân Văn hóa Khoa học Lối sống Diễn đàn multimedia đô thị đặc thù người đô thị trò chuyện đời phố đời người

Thể thao Việt Nam thành công, vui mà cũng hơi... buồn

 10:26 | Thứ năm, 26/12/2019  0
Năm 2019 quả nhiên là một năm thành công với thể thao Việt Nam, đặc biệt là bóng đá. Nhưng, vẫn có tiếng thở dài bởi đôi khi ở những thời điểm vinh quang nhất, người ta chợt nhận ra có những khoảng cách không thể xóa nhòa, dù nỗ lực đến mấy.

Bóng đá Việt Nam thành công thế nào, giờ mà nhắc lại có khi sẽ bị nhiều người chê là nhà quê. Bởi, cùng việc tái ký hợp đồng thành công với HLV Park Hang-seo, bóng đá Việt nối tiếp mạch vừa mạnh vừa may.

Dù nói là SEA Games bấy lâu nay, bóng đá chờ đợi chiếc huy chương vàng đến cháy lòng, nhưng cũng chưa ở lần SEA Games nào người hâm mộ thấy chuyện đoạt chức vô địch lại dễ dàng đến thế.

Ai đời, bán kết thì gặp Campuchia, chung kết gặp lại đội bóng mà Việt Nam từng thắng ở vòng bảng. Giờ thì người ta cập nhật số HLV đối thủ của ông Park đã mất việc vì thua Việt Nam: con số lên tới 8.

Thôi, giờ kể những câu chuyện khác bởi suy cho cùng, bóng đá đoạt chức vô địch cũng chỉ mang lại một bộ huy chương trên tổng sắp 98 huy chương vàng mà đoàn Việt Nam đã đoạt được ở kỳ SEA Games này thôi mà.

Chuyện bơi lội

Đó là chuyện, nữ kình ngư Ánh Viên đã được ban tổ chức vinh danh là vận động viên nữ đoạt nhiều huy chương nhất đại hội: một mình Ánh Viên đoạt luôn 6 huy chương vàng, ấy là chưa đủ chỉ tiêu chứ nếu đúng thì phải là 8 chiếc huy chương kìa.

Nguyễn Thị Oanh, cô gái nắm giữ 3 huy chương vàng điền kinh chỉ sau hai ngày thi đấu. Ảnh: Trân Quý

Và khi các quan chức trong đoàn thể thao Việt Nam vui vẻ thì Ánh Viên lại buồn thiu khi bước lên bục nhận huy chương. Vì dù có đoạt được “vàng”, dù làm mưa làm gió trên đường đua xanh nhưng thành tích của Ánh Viên tụt dốc, cô không vượt qua được chính mình chứ đừng nói chuyện vô địch SEA Games.

Viên sẽ còn buồn hơn nếu nhìn sang Joseph Schooling, cùng cạnh tranh với Ánh Viên ở SEA Games trước về độ “lượm” huy chương. Nhưng ngay sau đó phía Singapore đã đặt ra cho Schooling một mục tiêu mới: họ để Schooling đi học đại học tại Mỹ và phát triển ở môi trường này (thay vì chỉ tập luyện một thầy một trò như Ánh Viên, để rồi tới đại hội Thể dục Thể thao toàn quốc cũng quay về cống hiến cho đơn vị). 

Điều gì đến sẽ đến thôi. Giờ thì Joseph Schooling đã là nhà vô địch thế giới khi vượt qua huyền thoại Michael Phelps của Mỹ. Còn Ánh Viên... vẫn mãi là ngôi sao SEA Games.

Một câu chuyện khác ở điền kinh

Dù đứng hạng nhì toàn đoàn ở SEA Games, sau chủ nhà Philippines (nước nào làm chủ nhà mà chả nhất), thế nhưng đoàn thể thao Việt Nam lại được nhiều nước đánh giá cao. Bởi bỏ qua các môn thi “lạ” kiểu đánh bài, kéo co..., chính Việt Nam chứ không phải nước chủ nhà là đoàn nắm giữ nhiều huy chương vàng ở các môn thể thao Olympic nhất.

Điền kinh thì hẳn là rất... kinh rồi. Nhưng có ai tin, người nắm giữ ba huy chương vàng, phá một kỷ lục SEA Games ấy đã khóc và phát biểu “cám ơn các thầy đã giúp em chịu đựng được như thế này”. Bạn nghe đúng như cả nước đã nghe qua truyền hình đấy: chịu đựng.

Đội điền kinh của Oanh có 8 người thì bỏ cuộc hết 7, chỉ còn mỗi mình Oanh. Đơn giản là “vất quá”. Nếu không có các thầy động viên, nếu không có đam mê, và nếu không nghĩ ra cách bán hàng online qua Facebook để kiếm thêm tiền phụ gia đình, có lẽ Oanh đã bỏ cuộc.

Và rồi Oanh vào SEA Games với thành tích mà các chú, các bác giao cho. Oanh có mặt ở ba nội dung. Sáng Oanh chạy 5.000m, vô địch xong, khi các bạn khác được thả lỏng thì Oanh lại tất tả bước vào cự ly 3.000m vượt chướng ngại vật. Mà mới hôm trước thôi, Oanh đã vừa phải vắt sức ở cự ly 1.500m để đem về tấm huy chương vàng.

Nguyễn Thị Oanh, cô gái nhỏ bé chưa tới 50kg ấy đã ngã vật ngay khi về đích và lên cơn co giật. Nhiều quan chức trong đoàn lấy ngay đó làm tấm gương vượt khó, vượt khổ, ý chí kiên trì để phát biểu với sự tự hào vô kể.

Nhưng, giá mà Oanh không cần khổ, không cần khó, Oanh chỉ là một vận động viên được thi đấu thoải mái như Oanh mơ ước khi đến với cuộc chơi này. Oanh không bị áp lực thành tích như Ánh Viên.

Có lẽ, Oanh, hay Viên hay nhiều vận động viên khác ngoài bóng đá nam, sẽ khiến niềm vui của những người yêu thể thao Việt trọn vẹn hơn. Và biết đâu, cái đích đến lúc ấy của niềm vui, không chỉ ngắn đến tận SEA Games là ghê lắm rồi. 

Nhưng muốn thế thì... à mà thôi. Vì Việt Nam đã vô địch. 

Tất Đạt

bài viết liên quan
để lại bình luận của bạn
có thể bạn quan tâm

Đọc tin nhanh

*Chỉ được phép sử dụng thông tin từ website này khi có chấp thuận bằng văn bản của Người Đô Thị.